Bệnh thư sinh bị một kích bất thình lình đánh bay đến ghế đối diện, liền phun ra một ngụm máu ngay tại chỗ, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ. Nhưng người ở đây đều hiểu, một chưởng này của Mặc Tu Nghiêu tuyệt đối đã lưu tình, nếu không, lấy công lực một chưởng có thể phế đi hơn phân nửa võ công, gần như cắt nát tâm mạch của Bệnh thư sinh vào năm đó, thì một chưởng này của Mặc Tu Nghiêu bổ xuống, tuyệt đối Bệnh thư sinh sẽ không còn thở nữa. Mặc Tu Nghiêu bước vào khách sảnh, đầy người mang theo xơ xác tiêu điều, ánh mắt nhìn chằm chằm Bệnh thư sinh như muốn kết hàn băng.
Mặc Tu Nghiêu tỏa ra sát ý đầy người với Bệnh thư sinh, Bệnh thư sinh cũng không có nửa phần cảm kích vì Mặc Tu Nghiêu đã hạ thủ lưu tình, cố gắng ngồi dậy, đôi mắt mở to nhìn chằm chằm Mặc Tu Nghiêu như muốn nứt ra, oán độc trong ánh mắt kia giống như hận không thể xé nát người trước mắt vậy. Mặc dù Diệp Ly không thể hiểu nổi, nhưng lại không thể không thừa nhận, trên đời này lại có một loại người như vậy, cho dù ngươi chỉ đắc tội với hắn một chút trong lúc lơ đãng, nhưng hắn lại có thể hận ngươi đến muốn tiêu diệt cả nhà ngươi. Mà hiển nhiên, Bệnh thư sinh chính là loại người như vậy. Nghĩ đến đây, Diệp Ly cũng không nhịn được mà hơi chau mày, phương thuốc đầy đủ của hoa Bích Lạc thì chỉ có Bệnh thư sinh mới biết được, nếu hắn ta thật sự tình nguyện đồng quy vu tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229810/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.