Dường như trong mấy ngày đó, cái tờ gọi là tàng bảo đồ của cao tổ tiền triều đã truyền khắp toàn bộ Tây Bắc, có thể nói chỉ cần người có chút năng lực cùng thế lực đều có một phần. Đương nhiên, trong thư phòng Định Vương phủ cũng không hề ngoại lệ xuất hiện một tờ tàng bảo đồ như vậy.
Mặc Tu Nghiêu chỉ tùy ý liếc một cái tàng bảo đồ đã qua tay ném cho Phượng Chi Dao bên người. Chỉ nhìn thái độ của Mặc Tu Nghiêu, Phượng Chi Dao cũng biết cái gọi là tàng bảo đồ này tám phần không có thực tài thực liệu gì, ngược lại Hàn Minh Tích rất có hứng thú với cái này. Thò tay kéo từ trong tay Phượng Chi Dao qua chính mình cẩn thận nghiên cứu. Hắn vừa bị Mặc Tu Nghiêu lừa bịp mấy mươi vạn lượng bạc trong lòng đang bị thương rồi, cần số tiền lớn thu vào để đền bù. Bộ dạng phục tùng suy tư một lát, Hàn Minh Tích cau mày nói: “Đây không phải là chỗ lúc trước Vương phi rơi xuống vực sao?” Tuy địa đồ vẽ có chút trừu tượng, nhưng Hàn Minh Tích làm kinh doanh thường xuyên ở bên ngoài chạy, chăm chú xem trong chốc lát vẫn nhận ra địa điểm được đánh dấu trên bản đồ.
Diệp Ly và Mặc Tu Nghiêu đều không nghĩ tới Đàm Kế Chi sẽ giao ra một phần tàng bảo đồ thật sự ra, vị trí kia đúng là tòa Hoàng lăng lúc trước Lâm đại phu mang Diệp Ly đi. Tuy chỗ đó không có ngọc tỷ truyền quốc và bảo tàng cao tổ, nhưng vẫn chắc chắn 100% chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229803/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.