Diệp Ly thản nhiên ngồi một bên uống trà nhìn hai người ngươi tới ta tui tranh phong. Hiển nhiên, Mặc Cảnh Lê không chỉ ở phương diện võ công năng lực khống thế mà ngay cả tranh luận miệng lưỡi cũng không hơn Mặc Tu Nghiêu. Từng có không ít người cùng Diệp Ly nói qua thời niên thiếu Mặc Tu Nghiêu khí phách trương dương như thế nào, nhưng Diệp Ly thấy Mặc Tu Nghiêu đặc biệt là Mặc Tu Nghiêu ngày hôm nay tuổi đã hơn ba mươi đa số thời điểm đều là trầm ổn có độ. Nhưng mà hiện tại, Diệp Ly lại từ trong thần thái lạnh nhạt thong dong của Mặc Tu Nghiêu mà nhìn ra một tia phách lối tùy ý thời thiếu niên.Cũng khó trách Mặc Cảnh Lê tức giận đen cả mặt.
Mặc Cảnh Lê hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm Mặc Tu Nghiêu nói: “Được, ta tin lời ngươi. Chuyện ngươi ở lại kinh thành ta sẽ không nhúng tay, nhưng tốt nhất là ngươi đừng làm chuyện gì dư thừa.” Mặc Tu Nghiêu khinh thường giương mắt: “Ngươi cho rằng mấy thủ đoạn của ngươi và Mặc Cảnh Kỳ hay ho lắm sao? Bản vương còn lo nhìn nhiều hại óc đây này.”
Mặc Cảnh Lê cũng không đấu võ mồm với Mặc Tu Nghiêu nữa, hắn cũng hiểu mình tranh không lại Mặc Tu Nghiêu. Nếu đã lấy được cam kết của Mặc Tu Nghiêu, tất nhiên hắn không muốn ở lại chỗ này chịu khinh bỉ. Đứng lên liếc mắt nhìn Diệp Ly bên cạnh rồi xoay người đi ra khỏi viện.
“A Ly, nàng xem hắn ngay cả cãi lộn cũng cãi không lại Bản vương. Nàng có cảm thấy ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229719/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.