Mặc dù phần lớn thế lực Định Vương phủ đã rời khỏi kinh thành đã lâu, nhưng khi Mặc Tu Nghiêu thật sự muốn tìm một người thì rất dễ dàng. Dù sao Định Vương phủ định cư trong Sở kinh cũng không phải mười năm hay tám năm, mà là gần hai trăm năm, nội tình thâm sâu trong đó tuyệt đối không phải một Hoàng duệ thân cô thế cô của Tiền triều rất ít khi đi lại giữa ban ngày ban mặt như Đàm Kế Chi có thể hiểu. Cho nên, khi Đàm Kế Chi bị người của Định Vương phủ mời đến Định Vương phủ một cách đầy khách khí nhưng cũng không cho từ chối, thì vẫn khó giấu thần sắc hơi kinh hãi.
Trong đại sảnh, trên chủ vị, Mặc Tu Nghiêu nhìn nam tử trung niên lạnh nhạt đang đứng giữa sảnh chằm chằm, cười như có như không, nói: “Đàm công tử… Ngươi nói lần này Bản vương nên làm gì để tiếp đãi ngươi đây? Hay nói cách khác… Ngươi còn có thứ gì có thể trao đổi với Bản vương thay cho mạng của ngươi?”
Nghe vậy, Đàm Kế Chi thật sự không muốn giải thích nhiều. Người như Mặc Tu Nghiêu, một khi hắn ta đã nhận định một kết quả nào rồi, thì vô luận ngươi có giải thích như thế nào đi nữa, cũng đều là chuyện không có bất kỳ ý nghĩa gì. Nhưng hắn lại không thể không cố gắng vì tính mạng của mình, dù sao hắn cũng không phải chán sống, cười khổ bất đắc dĩ, nói: “Quả nhiên, căn cơ của Định Vương phủ thật sâu đậm, rơi vào trong tay Vương gia, tại hạ không còn lời nào để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229684/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.