Đêm khuya, bên ngoài doanh trại Mặc gia quân, một đám người mặc áo đen thân thủ mạnh mẽ lặng yên không tiếng động lẻn vào. Mặc dù nơi này không phải chủ doanh Định Vương phi tọa trấn nhưng cũng chỉ cách đó hai mươi dặm…… Hơn nữa, nơi này là nơi tập kết nhiều lương thảo nhất, gọi là kho thóc hậu cần cho tiền tuyến của Mặc gia quân cũng không quá, phòng thủ nghiêm mật ra sao không cần nói cũng biết. Nhưng mà những người này lại có thể không kinh động bất cứ ai, lặng yên không tiếng động lẻn vào, đủ để thấy họ có năng lực xuất sắc cỡ nào.
Trong quân doanh yên tĩnh, trừ binh lính tuần tra tới lui, tất cả tướng sĩ đều đã ngủ yên. Trong bóng đêm, chỉ thi thoảng truyền đến tiếng quạ kêu, làm cho người ta mơ hồ thấy bất an.
Người cầm đầu khoát tay ngăn cản mọi người phía sau tiếp tục tiến tới, cảnh giác nhìn bốn phía một chút, đột nhiên gấp rút thấp giọng nói: “Bị phát hiện, rút lui!.”
Những người khác cả kinh, còn chưa kịp phản ứng thì mưa tên màu bạc trong đêm đã phá không mà đến.
“Rút lui!.” Thân thủ tất cả những người áo đen này đều bất phàm, gần như là ngay lập tức tản ra bốn phía. Trong quân doanh cũng lập tức đèn đuốc sáng choang. Một nam tử áo đen bước ra từ chỗ tối, bên mép dâng lên nụ cười lạnh,nói: “Nếu đã tới thì đừng mong đi. Đuổi theo!.”
Vô số bóng ảnh màu đen từ khắp nơi trong đại doanh đảo qua, nhanh chóng đuổi theo phương hướng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229561/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.