Edit: Theresa Thai
Beta: Sakura
Hai ngày sau, khi Mặc Cảnh Lê lại phái người tới Sở phủ, thì trong Sở gia đã người đi nhà trống. Chỉ để lại một bức thư do Sở Quân Duy tự tay viết, tỏ rõ mặc dù người của Sở gia không thể tận trung với Quân nhưng cũng không thể quay đầu lại làm ra việc mưu hại Quân vương. Về phần mấy tên thị vệ được Mặc Cảnh Lê phái đi thì lại không còn có ai gặp lại bọn họ nữa cả.
Mặc Cảnh Lê nghe được tin tức liền giận dữ, nhưng sao còn có thể tìm được tung tích của Diệp Ly chứ?
Lúc này, Diệp Ly cũng đã ở trong núi sau bên ngoài cách thành Nam Kinh hơn mười dặm rồi. Đứng bên cạnh mấy túp lều nhỏ, Diệp Ly đánh giá cảnh trí trước mắt mỉm cười gật đầu nói: “Ngược lại là một nơi dưỡng thương rất tốt.”
“Ly nhi tỷ tỷ.” Vân Ca đi ra khỏi phòng nhỏ, nhìn thấy Diệp Ly đang đứng ở ngoài phòng mỉm cười nhìn nàng, liền vui mừng trực tiếp thi triển khinh công rơi xuống trước mặt Diệp Ly, “Ly nhi tỷ tỷ, tỷ vào bằng cách nào?”
Diệp Ly cười nói: “Trận pháp ở bên ngoài thật tốt, vậy mà đã cho tỷ tốn hơn một canh giờ mới vào được.”
Vân Ca hơi mờ mịt nháy mắt mấy cái, nói: “Ấy vậy mà muội không có cảm nhận được đã có người vào ah.”
Diệp Ly cười tủm tỉm vỗ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn nà của muội ấy nói: “Đại ca vẫn khỏe chứ?”
“Ai nha, muội quên mất… Thuốc của Từ Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229538/chuong-376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.