Edit: Theresa Thai
Beta: Sakura
Nghe xong lời nói của Diệp Ly, thần sắc của Phượng Chi Dao và Mặc Tu Nghiêu đều hơi cổ quái. Diệp Ly nhìn nhìn nét mặt của bọn họ thì đã biết rõ hai người này lại nghĩ cái gì rồi. Hơn phân nửa còn không phải muốn xem vở kịch hay của công tử Thanh Trần sao? Chỉ là, đáng tiếc, chỉ sợ trận đại chiến này còn không có khả năng kết thúc trong thời gian ngắn đâu, chờ bọn họ đánh giặc xong trở về, nói không chừng công tử Thanh Trần cũng đã giải quyết xong mọi chuyện cần thiết mà ôm giai nhân về nhà rồi. Hai người này lại đang tiếc hận vì không có cơ hội xem vở kịch hay của công tử đệ nhất thiên hạ mà thôi.
Nam Hầu ho nhẹ một tiếng, thật sâu cảm thấy mình đã lớn tuổi, không thể hiểu nổi cách suy nghĩ của những người tuổi trẻ này, “Vương gia, Phượng Tam công tử, không bằng chúng ta tiếp tục…” Nếu lại để cho Phượng Chi Dao đào sâu thêm nữa, thì nói không chừng còn phát sinh ra chuyện gì khiến cho lão nhân gia ông cảm thấy xấu hổ vì không hiểu nữa.
Phượng Chi Dao sờ sờ cái mũi, lúc này mới nhớ tới trước khi Diệp Ly đến thì bọn họ vẫn còn đang thảo luận chính sự. Mặc Tu Nghiêu thấy Diệp Ly trở về, đã sớm không kiên nhẫn ứng phó bọn họ rồi. Kéo Diệp Ly ngồi xuống, vội vàng dặn dò mấy câu, rồi sau đó liền đuổi hai người ra ngoài.
Lần đầu tiên trong đời bị người khác đuổi ra khỏi cửa, Nam Hầu đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229532/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.