Edit: Ca Tang, Hồng Rica
Beta: Sakura
Ngoài Hồng Nhạn Quan trăm dặm, cờ xí màu đen Mặc gia quân tung bay đang lấy tốc độ nhanh nhất hướng về phía Hồng Nhạn Quan. Mặc Tu Nghiêu thúc ngựa đi đầu đội ngũ, một đầu tóc trắng tựa tuyết càng làm nổi bật lên vẻ lạnh lùng như băng. Mặc dù mới tiêu diệt hết một đội binh mã Tây Lăng, nhưng chân mày Mặc Tu Nghiêu vẫn chưa từng dãn ra.
“Tham kiến Vương gia ! ” một khoái mã từ Hồng Nhạn Quan nhanh chóng chạy đến, vọt tới trước mặt Mặc Tu Nghiêu mới ngừng lại cũng không kịp xuống ngựa mà trực tiếp hành lễ trên lưng ngựa. Thấy dáng vẻ vội vã của hắn, trong lòng Mặc Tu Nghiêu trầm xuống nói: “Không cần đa lễ. Hồng Nhạn Quan sao rồi? ” Nam tử trầm giọng nói: “Thuộc hạ vô năng, Vương phi. . . Vương phi không chịu rời khỏi Hồng Nhạn Quan.”
“Ngươi nói gì? ” Trong nháy mắt, gương mặt tuấn mỹ của Mặc Tu Nghiêu trở nên băng lãnh, sát khí trong mắt hiện lên rõ ràng.
Nam tử nói: “Hôm qua Hồng Nhạn Quan đánh một trận ác liệt, tổn thất gần nửa tướng sĩ thủ thành. Hơn nữa. . . Sáu đội Kỳ Lân trong Hồng Nhạn Quan gần như toàn quân bị diệt. Vương phi. . . Vương phi kiên quyết không chịu rời khỏi Hồng Nhạn Quan. ” Mặc Tu Nghiêu híp mắt, lạnh giọng hỏi: “Tiểu thế tử đâu? ” Nam tử nói: “Mấy ngày trước, Vương phi đã đưa tiểu thế tử về Ly thành rồi.”
Nghe ám vệ bẩm báo, sắc mặt Mặc Tu Nghiêu trở nên cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229463/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.