Edit: Hồng rica
Beta: Sakura
“Bái kiến Thanh Vân tiên sinh.” Tuy những lão toan nho này ở bên ngoài thì có mười phần khí phái, nhưng đến khi gặp Thanh Vân Tiên sinh vẫn không tự chủ cảm giác thấp hơn một cái đầu. Thanh Vân tiên sinh tuy râu tóc trắng bạc nhìn phảng phất như lão thần tiên hòa ái dễ gần, nhưng những người này đều có chút tuổi tác, nên cũng hiểu Thanh Vân tiên sinh hơn người trẻ tuổi bình thường rất nhiều, thậm chí trong đó còn không thiếu môn sinh của Thanh Vân tiên sinh.
Thanh Vân tiên sinh lại cười nói: “Không cần đa lễ, các vị đều là người bận rộn, sao lại nhàn hạ đến vùng sơn dã của lão hủ?”
Mọi người liền không dám nói, đứng trước Thanh Vân tiên sinh dù cho kính sợ khâm phục nhưng đồng thời trong lòng lại ẩn một tia ghen ghét. Nếu thiên hạ này ai có phúc khí tốt nhất thì chính là Thanh Vân tiên sinh rồi. Tất cả con cháu đều thành tài không nói, công tử Thanh Trần thiếu niên đã dương danh thiên hạ, Từ gia Tứ công tử còn chưa tới hai lăm tuổi đã là Đại tướng nơi biên cương, mà ngay cả Tam công tử vứt văn theo võ trong Mặc gia quân cũng có công huân lớn lao. Càng quan trọng hơn, còn có một ngoại tôn nữ là Định Vương phi, chỉ bằng từng ấy, Từ gia tùy tùy tiện tiện cũng có thể hưng thịnh trên trăm năm. Thanh Vân tiên sinh cũng nhàn rỗi không cần như bọn hắn vì hưng thịnh gia tộc mà cẩn thận tính kế.
Thanh Vân tiên sinh mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229452/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.