Edit: Theresa Thai
Beta: Sakura
Con ngươi của Mặc Tiểu Bảo đảo một vòng, cười híp mắt nói: “Có, ta đã nói với ngươi….” Dán vào bên tai Tần Liệt, Mặc Tiểu Bảo thầm thì to nhỏ. Nghe hắn ta nói xong, khóe mắt Tần Liệt co rút một cái, hỏi: “Được không?”
“Tuyệt đối không thành vấn đề. Ngươi chờ xem kịch vui đi.” Mặc Tiểu Bảo cười híp mắt nói.
Tần Liệt trầm mặc một lát, nói một cách thành khẩn: “Làm người quá thất đức sẽ có báo ứng.”
Mặc Tiểu Bảo vứt cho hắn ta một cái liếc mắt, “Đừng nói giống như ngươi không có hứng thú vậy.”
Tần Liệt im lặng, hai người song song liếc nhau, không hẹn mà cùng lộ ra một nụ cười ý vị thâm trường. Mặc Tiểu Bảo vui sướng đụng ngã Tần Liệt, dùng sức hành hạ gương mặt tinh xảo nhìn giống mình như đúc, “Huynh đệ tốt, ta liền biết ngươi cũng cảm thấy thú vị mà.” Cho nên nói, có thể sinh sống trong Định Vương phủ, còn có thể sống rất tốt, thì ai cũng không phải là người tốt gì.
Mặc Tiểu Bảo mới vừa thương lượng với Tần Liệt xong, bên ngoài liền vang lên một chuỗi tiếng bước chân lộn xộn. Mặc dù thủ vệ trong nhà này không ít, nhưng trong lúc hành động đều cực kỳ cẩn thận, nếu không phải Mặc Tiểu Bảo và Tần Liệt luôn thời khắc chú ý đến động tĩnh bên ngoài thì cơ hồ không nghe thấy được tiếng bước chân gì. Mà người duy nhất có thể đi lại lớn tiếng như thế chắc cũng chỉ có mỗi mình Mặc Cảnh Lê thôi. Mặc Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-dich-phi/2229415/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.