Mộ Hoàng Tịch quay lại viện tử, chưa đến một khắc, người hỏi tội đã đi đến trước mặt, có điều lần này cũng không phải là hỏi tội, mà là trực tiếp ra lệnh bắt người; vẻ mặt Mộ Trình âm trầm nhìn Mộ Hoàng Tịch, bàn tay to vung lên: "Người đâu, trói nghiệp chướng này lại cho bổn tướng!"
"Kẻ nào dám?" Ngọc Nô và Vân Nương che trước mặt Mộ Hoàng Tịch, căm tức nhìn đám gia đinh.
"Cho dù là muốn trói người thì cũng cần phải nói ra tội danh trước, Mộ Tướng gia vô duyên vô cớ trói người dường như không được hợp lễ pháp lắm!" Giọng nói Mộ Hoàng Tịch bình thản.
"Súc sinh! Chuyện chính ngươi làm ra bản thân ngươi còn không rõ sao? Rõ ràng là đẩy muội muội của mình xuống hồ thiếu chút nữa đã chết đuối, lòng ngươi quả thực độc như rắn rết, nếu hôm nay lão phu không xử trí ngươi cẩn thận, thật hổ thẹn với liệt tổ liệt tông Mộ gia!" Mộ Trinh càng nói càng giận, nói đến cuối bắt đầu nổi gân xanh, nhưng trong mắtt Mộ Hoàng Tịch lại thấy như vậy thật buồn cười, giọng của nàng không buồn không tiếc, còn chứa vài phần trống rỗng, vài phần như có như không so với bình thường:
"Mộ tướng gia, hình như ông quên rồi, trên gia phả Mộ gia, không có tên của Mộ Hoàng Tịch ta!"
Nghe vậy, Mộ Trình kinh ngạc, không khỏi buột miệng hỏi: "Làm sao ngươi biết?" Mộ Hoàng Tịch không được ghi vào gia phả Mộ gia, ngay cả Đại phu nhân cũng không biết! Mộ Trình giữ gìn gia phả vô cùng cẩn thận, người nào cũng không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-the-de-sung-dich-nu-hoang-hau/565665/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.