Editor: Lăng
Có câu nói khoảng thời gian hạnh phúc luôn trôi qua rất nhanh, nhưng Cố Trọng lại không nghĩ như vậy. Trước đây cuộc sống thường ngày của cô không có gì đặc biệt nên trong ấn tượng của cô, ký ức mỗi ngày trôi qua rất nhanh, dù có quên mất vài ngày cũng là chuyện bình thường.
Nhưng chỉ riêng khi ở bên Lâm Thương Từ là cô có thể nhớ rõ từng ngày một.
Lâm Thương Từ như có ma lực làm dòng chảy thời gian ngưng đọng, chỉ đợi ở đó không tiếp tục trôi đi. Cố Trọng cũng rất hưởng thụ khoảng thời gian chỉ ngắm nhìn cô ấy. Mỗi ngày dường như kéo dài vô tận, một phút rất dài, một giây cũng rất dài, khiến cô có cảm giác hai người sẽ mãi như thế này.
Đây đã là lần thứ N Lâm Thương Từ ngẩng đầu trong ngày hôm nay, cô ấy nhìn Cố Trọng lười nhác nằm trên sofa nhìn mình bằng ánh mắt "năm tháng tĩnh lặng, kiếp này bình yên". Thế là cô ấy gập laptop lại.
"Nghĩ ra không em?"
Cố Trọng lắc đầu, nói: "Em không."
Cô nghĩ, ngoại trừ khi mới ra mắt có thể vì không hiểu chuyện nên vô tình động chạm người khác, như vậy trong gần một tháng nay, cô trừ việc trở nên nổi tiếng nhờ vai Nhan Như Ngọc thì không hề đắc tội ai cả. Dù cho kéo thời gian ra gần hai năm, cô cũng rất điệu thấp khiêm tốn, chăm chỉ quay phim củng cố lượng fans. Đối với các kim chủ, cô cũng xem như đã cố gắng khom lưng cúi gối lau giày vuốt mông ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-than/3511862/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.