Editor: Lăng 
Hai người ngồi trên giường của mình đối diện với nhau, Lâm Thương Từ đã tắm rửa xong, tóc cũng đã sấy khô, nhưng đột nhiên Cố Trọng lại muốn oán trách vì sao đối phương lai tắm rửa quá nhanh, cô còn chưa suy nghĩ từ ngữ xong mà! 
Do dự hồi lâu, rốt cuộc Cố Trọng mới mở lời: "Về Kỳ Thất......" 
Thậm chí còn chưa kịp nói hết câu, cô đã bắt đầu quan sát sắc mặt Lâm Thương Từ. 
Lâm Thương Từ cúi đầu, nhìn nếp gấp trên ga trải giường, không ngờ Cố Trọng sẽ mở miệng trước, như thế cũng tốt, dù sao sớm hay muộn cũng phải nói. 
"Theo ý của tôi là không cứu." Lâm Thương Từ nói rất chắc chắn, nhưng cô ấy cũng muốn nghe lời phản bác của Cố Trọng. 
"Vậy thì không cứu." Cố Trọng liếm đôi môi hơi khô. 
Cô cũng tự hỏi bản thân, nếu mạng sống của Kỳ Thất liên quan đến Diệp Tây Nhã và Từ Đồ Chi, liệu cô có sẵn lòng cứu cô ấy nếu buộc phải chọn một trong hai không? Câu trả lời của cô là không. 
Cho nên cô hiểu suy nghĩ của Lâm Thương Từ, cũng tôn trọng quyết định của cô ấy. 
"Nhưng cũng không chắc chắn hoàn toàn." Lâm Thương Từ bất ngờ nói thêm. 
Cố Trọng hoảng hốt, phát ra tiếng: "Hả?" 
"Nếu không cẩn thận nghiệm chứng thì không thể chứng minh việc Kỳ Thất chết là mẹ tôi sẽ sống. Đó là lần đầu tiên của tôi, nhưng tôi cũng không muốn có lần tiếp theo." 
Cô không có cách nào liên tục để mẹ mình chết để xác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-than/3488133/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.