Editor: Lăng
Sáng sớm Lâm Thương Từ tỉnh lại còn chưa đến 6 giờ, bên ngoài bầu trời vẫn tối mờ, Cố Trọng ngồi ở bên giường cô, dựa vào thành giường ngủ say. Tay cô ấy vẫn đang để tư thế xoa nhẹ cho cô, lòng bàn tay áp vào da cô, ấm áp, rất là thoải mái.
Cổ họng cô rất khô, có cảm giác nóng rát, cô ngồi dậy, dùng tay phải nhấc nhẹ ngón tay Cố Trọng ra, không ngờ cô ấy lại tỉnh dậy.
Cố Trọng nhập nhèm thấy cô, tiện tay mở đèn ngủ, khi cô ấy nói chuyện giọng rất khàn, khiến ai nghe xong cũng có thể liên tưởng đến hai chữ "gợi cảm."
"Còn ngứa không? Khó chịu sao?"
"Đỡ hơn nhiều rồi." Lâm Thương Từ ngồi thẳng người, chuẩn bị xuống giường uống nước.
"Cô muốn làm gì, để tôi giúp cô, muốn uống nước không?" Cố Trọng thấy đối phương gật đầu, cô ấy ra ngoài đem một ly nước ấm vào.
Lâm Thương Từ uống nước xong, cảm thấy trong cổ họng thoải mái hơn nhiều.
"Hôm nay cô có lịch trình gì không?" Cô lo Cố Trọng cả đêm ngủ không ngon, còn phải chạy theo lịch trình sẽ rất mệt.
"Không có, hôm nay nghỉ ngơi."
"Ừ nhỉ, tôi quên mất."
Lần trước Cố Trọng có viết lịch trình trong một tháng của cô ấy cho cô, nhưng cô lại quên mất.
Lâm Thương Từ khó chịu ôm mặt, Cố Trọng đưa tay kiểm tra nhiệt độ cơ thể của cô, khiến cô vô thức cứng đờ. Một lúc sau mới nghe Cố Trọng hỏi: "Vẫn đang còn sốt, trong nhà có thuốc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-than/3482566/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.