Khi Diệp Tây Nhã nhận được tin tức vội vàng dẫn theo bảo vệ chạy đến, nhìn thấy một cô gái đội mũ lưỡi trai màu đen đang bị chảy máu mũi phải dựa vào bồn rửa tay, lúc này Cố Trọng cũng bước ra từ buồng kế bên.
Chỉ thấy cô ấy cầm điện thoại, nói: "Em ghi âm toàn bộ lời cô ta nói rồi."
Hai nữ bảo vệ nhanh chóng ấn người kia xuống, Diệp Tây Nhã cẩn thận kiểm tra Cố Trọng, hỏi: "Em có sao không?"
"Dạ không sao." Cố Trọng khiếp sợ nhìn chằm chằm cô gái kia, phát hiện cô ấy chính là người vừa rồi bỏ chạy. Hai mắt cô nheo lại, nói với giọng điệu rất không vui: "Hóa ra cô là fan cuồng."
Lâm Thương Từ cảm thấy nếu ánh mắt có thể giết người có lẽ bản thân đã bị Cố Trọng thiên đao vạn quả.
"Tôi không phải là fans cuồng!" Cô dõng dạc phản bác.
"Nếu không phải fans cuồng sao lại biết nhà tôi ở đâu, còn biết tôi nuôi mèo, biết thói quen huýt sáo của tôi. Nói, có phải cô trốn ở nhà tôi mấy tháng liền không? Trốn ở đâu? Dưới đáy giường hay trong phòng chứa đồ?" Cố Trọng nghĩ mà sợ, mỗi một hành động trong ngày của mình đều bị người khác theo dõi.
"Tôi......" Lâm Thương Từ thấy bất lực.
Sự hiểu lầm này là điều trăm triệu lần cô cũng không nghĩ đến, vốn dĩ cô tính nói xong rồi bỏ chạy, sau đó quan sát là được. Giờ thì cô còn phải nghĩ cách thoát khỏi hiểu lầm "fans cuồng" này.
"Cố Trọng, em về phòng chiếu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-than/3391910/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.