Ngoại truyện 3.1: Kỳ duyên
Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Mùa thu Khai Bình năm thứ chín, Thẩm Tử Trai dẫn con lớn nhất Thẩm Minh Triết và tiểu nhi tử Thẩm Minh Hòa đi săn thú mùa thu.
Bởi vì đuổi theo một con hươu, Thẩm Minh Hòa lạc vào trong núi sâu, đã mất tung tích, bọn thị vệ tìm một ngày một đêm, cũng không tìm được.
Ở chỗ sâu trong rừng rậm, lại có vài hộ ở.
Một hộ trong đó, gia chủ là Trình Tuyết mười ba tuổi.
Một ngày như thế, Trình Tuyết ngồi trên băng ghế nhỏ, cầm ống trúc thổi một hơi vào bếp lò, bếp lò thêm lá khô không những không cháy lên, mà còn “Phụt” một tiếng, bốc bụi lên mặt nàng, một con mèo từ dưới lò chiu ra, rung lắc lá khô trên người xuống, nghênh ngang rời đi.
Trình Tuyết “Oa” một tiếng, giơ tay áo lau mặt, sớm thấy trên tay áo dính lên màu sắc xám tro, cũng không kịp đuổi theo đánh con mèo kia, chỉ vội vàng nhét lá khô vào đáy lò, một lần nữa đốt lửa thổi hơi.
Đợi lá khô ở đáy lò cháy lên, Trình Tuyết lại đút bó củi nhỏ bằng ngón tay vào, thấy bó củi đã cháy rừng rực, lúc này mới đứng lên, xoay người đuổi giết con mèo kia. Con mèo thấy Trình Tuyết đang “Bình bịch” đuổi tới, cái đuôi chợt đập mạnh một cái, nhảy một phát lên lưng ghế lớn, nhảy tiếp, lại nhảy lên xà nhà.
“Đại Hoàng, tao không để yên cho mày!” Trình Tuyết kêu lên về phía con mèo, con mèo thò đầu “Meo” một tiếng, lại co người lại, đuôi lắc lắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung/537459/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.