"Vương gia, vương gia..." Gian ngoài, Phương ngự y cùng Tô Lương gõ cửa gọi lớn.
Nghe thấy giọng nói của Phương ngự y, Hạ Trọng Phương hơi tỉnh táo lại,cắn mạnh môi một cái, dùng tay đẩy Trầm Tử Trai ra, nói nhỏ giọng:"Vương gia, mau buông tôi ra, Phương ngự y đến rồi kìa!"
Thiếu chút nữa là Trầm Tử Trai cầm giữ không được, lúc này bị Hạ TrọngPhương đẩy ra, lại nghe tiếng gõ cửa bên ngoài, cũng hơi thanh tỉnh,nhất thời buông Hạ Trọng Phương ra, thở gấp nói: "Tiểu yêu tinh, thiếuchút nữa bị nàng phá thân rồi!"
Mặt Hạ Trọng Phương đỏ bừng, dùng tay che mặt nói: "Vương gia ăn hiếptôi." Giọng nàng vừa kiều vừa mị, đầy ắp hơi nước, như nhộn nhạo trongnước.
Trầm Tử Trai nghe, một lần nữa trong đầu lại ngứa lên, hận không thể ômnàng vào lòng, nhưng nhớ lại lời dặn của Phương ngự y, gắng gượng nhéonhéo cơ thể vài cái, chú ý xiêm y, đợi Hạ Trọng Phương cũng chỉnh lạixiêm y xong, hắn mới đi mở cửa.
Phương ngự y cùng Tô Lương vừa tiến vào, âm thầm quan sát chung quanhmột lần, cả hai người thấy không có chuyện gì, thầm thở phào một hơi.
Tô Lương chờ khi Phương ngự y đưa thuốc cho Hạ Trọng Phương uống , liềnnói thầm với Trầm Tử Trai: "Vương gia, Phương ngự y nói, hiện giờ ngườikhông thể gần nữ sắc, nếu gần một lần sẽ giảm mười năm thọ đấy!"
Lúc này Trầm Tử Trai vừa mở cửa sổ ra, gió thổi nhẹ qua, cơn nóng bỏnglúc nãy đã được thổi tan đi không ít, nhất thời hắn nói: "Phương ngự ynhắc mãi mà, bổn vương biết rồi."
Chỉ sợ vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung/537382/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.