Hừng hực lửa trại nhiễm hồng chân trời trăng non, cũng hầm ấm hạ mạt hơi lạnh đêm.
Trước cửa doanh trại trên quảng trường, các binh lính thân mặc áo giáp mở tiệc, mặt đầy vui mừng.
Tây Nhung xâm phạm biên giới, Dĩnh vương lãnh binh kháng địch, hiện giờ chiến thắng trở về, đại quân đóng quân ở Thượng Kinh thành tây cách mười dặm, chỉ chờ ngày mai hoàng đế cùng các văn võ bá quan nghênh đón trở về thành, lúc sau gia quan phong thưởng không cần phải nói.
Sau ba tuần rượu,đứng đầu là Dĩnh vương Sở Diệu đứng dậy.
“Mời nàng đi theo.” Chỉ để lại một câu nói không minh bạch, Sở Diệu xoay người vào lều nỉ.
Doanh địa Đông Bắc trong lều nỉ, Quân Vô Song chuẩn bị đi ngủ, nghe được thị vệ truyền đạt lời của Sở Diệu, cuống quít nhảy xuống giường, mang một đôi giày có lót bông kiểu nam, vội vàng đi ra.
Nửa đêm đến doanh trướng của Sở Diệu không hợp lễ, nhưng nàng có việc cầu người, không thể khôngngoan ngoãn nghe lời.
không biết hắn tìm nàng đến tột cùng là có việc gì? Có thể hay không là kinh thành bên kia có tin tức truyền đến? Sở Diệu nói tin nàng, sẽ giúp nàng, nhưng Quân Vô Song trong lòng luôn là cảm thấy thấp thỏm. Hai người là hôn phu hôn thê, trước nay lại chưa từng gặp mặt. nói về mặt tình cảm, so người xa lạ khôngtốt hơn bao nhiêu. Dựa vào cái gì nàng nói vài ba câu, Sở Diệu liền thành thật, nguyện ý ra sức trợ nàng rửa sạch oan khuất?
Bất quá, thật cũng tốt, giả cũng tốt, Sở Diệu là người duy nhất hiện tại nàng có thể dựa vào.
Lều nỉ của chủ soái rốt cuộc có sự khác biệt so với các lều khác, so với nơi Quân Vô Song ở thì lớn hơn gấp ba, bày biện càng hoa lệ đầy đủ.
Chỉ là, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-vo-song/4373419/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.