Tết Nguyên Tiêu ngày mười lăm tháng Giêng.
Ngày mười lăm tháng Giêng sẽ đi xem hoa đăng, mới sáng sớm A Cẩn đã hơi hưng phấn, sao có thể không hưng phấn được! Ngẫm lại, bạn học nhỏ Triệu Cẩn xuyên không đến nơi này đã bao nhiêu năm rồi, vậy mà chưa từng đi xem hoa đăng lấy một lần! Một! Lần! Cũng! Không! Có!
Dựa theo định luật nữ chính xuyên không tất phải đi dự lễ hội tết Nguyên Tiêu, chuyện này cực kì không hợp với lẽ thường. Là một nữ nhân xuyên không, A Cẩn cảm thấy mình đang kéo chân sau rất nhiều đại thần xuyên không.
Bất kể thế nào, nàng cũng nên đi xem một chuyến!
Rốt cuộc là cái gì đã khiến nàng chưa từng đi xem hoa đăng một lần nào thế nhỉ? A Cẩn cẩn thận suy nghĩ, ừm, lúc nhỏ Lục Vương phi nói: “Con giống như con khỉ, tết hoa đăng lại nhiều người, không thể dẫn con ra ngoài, lỡ như lạc thì phải làm sao? Lỡ như bị người ta lừa gạt bắt đi mất thì làm sao?”
Mấy câu ngắn ngủi như vậy đã xóa sổ cơ hội đi xem hoa đăng lúc A Cẩn còn bé. Hơn nữa, lúc đó nàng còn đang chìm đắm trong sự kiện quan trọng - mình “xuyên không”, cố gắng chứng minh mình là một cô nàng xuyên không khác biệt, bình tĩnh gương mẫu, cho nên cũng không muốn đi xem hoa đăng gì đó. Người này chen người kia, có gì đáng để xem.
Đợi lớn hơn một chút, nàng có thể ra ngoài một mình, lại vì đủ các loại lý do mà chậm trễ hành trình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/3511386/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.