Kinh thành rối loạn, thực ra cũng không thể nói là loạn mà chỉ có thể nói là nhiều chuyện xảy ra. A Cẩn kiên định cho rằng lần này Minh Y dứt khoát như vậy chắc chắn có vấn đề gì đó. Nhưng nàng cũng không có tâm trạng đi lo mấy việc này, Minh Y và Minh Ngọc thậm chí cũng không được coi là tỷ muội của nàng, người như vậy cần gì phải quan tâm nhiều!
Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái đã đến tháng Giêng. Đúng như Vạn Tam lo lắng, quả nhiên Hứa U U không lập tức ra tay với Minh Ngọc. Hắn ta âm thầm thấy may mắn vì mình quyết định đưa Minh Y đi. Mà trong lúc này, Minh Ngọc cũng thật sự lén lút đi gặp nguyên Tứ Vương phi. Bây giờ bà ta đã bị Vương gia giảm lỏng ở hậu viện, bất cứ ai cũng không được gặp. Nhưng Vạn Tam tin tưởng, chỉ cần Minh Ngọc đi gặp bà ta, chắc chắn Hứa U U sẽ biết.
Bên phía Tứ Vương phủ là như thế, còn bên này Phó Thời Hàn cũng dự định tới Ngõa Lạt. Nếu hắn không đi Ngõa Lạt điều tra về lão Tề Vương phi thì hắn hoàn toàn không thể yên tâm được.
Nếu như thật sự tìm được chứng cứ chứng minh lão Tề Vương phi chính là bà cô của Phó gia, như vậy hắn có căn cứ để lý luận về việc Phó Tướng quân và Tề Vương gia lén lút thông đồng với nhau. Ngoài ra, cho dù hắn không làm thì có vài người cũng sẽ không chịu để yên.
Ví dụ như những người không cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/3422660/chuong-151.html