A Cẩn hoàn toàn chán ngấy việc tự mình tìm đường chết của A Điệp rồi, một khi đã thế nàng quyết định sẽ tặng A Điệp một món quà thật lớn, để khiến nàng ta hoàn toàn dừng lại.
Nghe nói A Cẩn muốn dẫn bọn họ đi chùa dâng hương, nàng ta bỗng cảm thấy rất vui mừng. Giống như đang ngủ gật thì có người đến đưa gối, Liên di nương vô cùng vui vẻ nhưng trong lòng A Điệp thì chứa đầy nghi ngờ, đang yên lành sao A Cẩn lại đối xử với nàng ta tốt như thế, nhưng A Cẩn cũng không sợ A Điệp nghi ngờ, nếu nàng đã quyết định thì cho dù A Điệp có muốn đi hay không thì nàng vẫn sẽ đưa nàng ta đi cùng.
Cũng may, A Điệp không nghĩ nhiều, nàng ta sắp bị sự vui sướng này làm đầu óc mê muội rồi. A Điệp và Liên di nương tính toán: “Mẹ, lần này con ra ngoài với A Cẩn, không biết ả sắp xếp cái gì, nhưng con định lén rời đi. Chỉ cần con lén rời đi được, con sẽ đi tìm Ngu Kính Chi, con tin chắc chắn người nam tử như hắn sẽ không xem thường con. Đến lúc đó con lại trở về đón người, người tin tưởng con là được.”
Liên di nương khao khát nói: “Đương nhiên được thế thì rất tốt, nhưng mà… Ngu Kính Chi thật sự sẽ giúp chúng ta sao?”
A Điệp nghiêm túc nói: “Ngu Kính Chi là một người nam nhân lỗi lạc, con tin nếu hắn biết con muốn gặp hắn, biết chúng ta đang trong hoàn cảnh cô độc thế này chắc chắn sẽ giúp đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/3335280/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.