Lục Vương gia thuộc loại người dễ quên, ông ta vừa nghe nói khuê nữ về bèn cố ý "dành thời gian" sang thăm, quên hành động trước đó của A Cẩn. Cho dù có nhớ thì A Cẩn lớn rồi, không thể tùy tiện đại tiểu tiện được chứ nhỉ? Chẳng qua tuy nói là đến thăm A Cẩn, nhưng lại không đến bên cạnh nàng. Ông ta chỉ đứng xa xa nhìn một cái, rồi nói với Lục Vương phi: "Mỹ Phù, không biết mấy ngày nay nàng có thể cho bản vương thêm chút bạc được không?"
Gương mặt xinh đẹp của Lục Vương phi lạnh xuống, Lục Vương gia nuốt nước bọt, xoa tay. Vương phi nhà ông ta chỗ nào cũng tốt, chỉ là hơi đặt nặng mấy thứ dung tục kia. Ông ta cười ha ha, nói: "Là thế này, mấy ngày nay mọi người đều nghĩ đến việc thay phiên tổ chức yến hội. Nàng cũng hiểu mà, tay ta không giữ được nên không có tiền dư gì..."
Lục Vương phi cười mỉa mai: "Đừng nói Vương gia muốn tổ chức yến hội ở bên ngoài là mở tiệc chiêu đãi vị Quận chúa Hoài Nam Vương tài hoa hơn người gì đó chứ?"
Lục Vương gia trợn tròn mắt: "Sao nàng biết?" Ông ta quả thật nghĩ vậy. Tuy Hoài Nam Vương cũng là Vương gia, nhưng lại là Vương khác họ, không đồng tông với Triệu gia. Còn về vị Quận chúa Hoài Nam Vương kia cũng không phải người Triệu gia bọn họ. Hoài Nam Vương vừa ở kinh thành hai tháng, Quận chúa đã ghẹo được một đám nam tử chạy theo như vịt.
Lục Vương phi bình ổn tâm trạng, nói: "Vương gia,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/2854231/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.