A Cẩn không hiểu vì sao đột nhiên Hoàng Thượng lại nhắc đến đề tài này. Theo như Thời Hàn phân tích lúc trước, chuyện này không đơn giản như thế. Nhưng bây giờ nhìn hoàng gia gia và cữu cữu đúng chung một chỗ, nàng lại cảm thấy hình như không phức tạp như Thời Hàn nghĩ.
A Cẩn nắm vạt váy lắc lư, lúc ngó cái này, lúc nhìn cái kia rất đáng yêu. Hoàng Đế thấy dáng vẻ lanh lợi tinh nghịch của nàng thì hỏi: "A Cẩn đang làm gì thế?"
A Cẩn ngẩng lên, cười hì hì: "Con đang nghĩ hoàng gia gia có chịu khuyên cữu cữu giúp con không."
Hoàng Đế từ chối cho ý kiến, A Cẩn bèn vội vàng tiến lên, lật mình bò lên bàn, động tác cực kì lưu loát. Nàng lay lay cánh tay của Hoàng Đế, nài nỉ: "Hoàng gia gia giúp con một chút đi mà! Cữu cữu con không thể độc thân được."
Thẩm Nghị: "A Cẩn nghĩ nhiều quá, tiểu hài tử đừng quan tâm chuyện của người lớn."
A Cẩn liếc sang chén trà trên bàn, cầm lấy uống một ngụm cho bớt buồn bực: "Rượu vào tiếp thêm sức mạnh, tuy con không dám chọc cữu cữu, nhưng bây giờ cần phải nói chuyện cho đàng hoàng."
Thẩm Nghị nhìn cái chén kia, cạn lời nói: "Ta nhớ hình như nó là trà nhỉ?"
A Cẩn: "... Hì hì, ha ha ha."
"Thẩm khanh không phải trẻ con, mọi chuyện đều có tính toán của riêng mình. A Cẩn còn nhỏ, không hiểu tâm tư người lớn, con ngoan một chút." Hoàng Đế nói.
A Cẩn chọt chọt hai ngón tay vào nhau,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/2854195/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.