A Cẩn đắc ý ôm ngọc như ý vào lòng, chạy về phía Oánh Nguyệt: "Tỷ tỷ, đây là của hồi môn ta tích lũy giúp tỷ đây."
Oánh Nguyệt đưa tay: "Vậy muội đưa cho ta đi."
A Cẩn cảnh giác nhìn nàng: "Làm gì! Ta tích lũy cho tỷ, tỷ cầm sẽ mất nha."
Oánh Nguyệt: "Con nhóc muội cầm mới có thể mất đấy, không phải nói là của hồi môn cho ta sao? Đương nhiên là phải để ở chỗ ta rồi."
A Cẩn: "Tỷ cướp đồ của ta, tỷ là tỷ tỷ xấu xa!"
Mọi người: "..."
Thời Hàn hài lòng nhìn A Cẩn, nói: "A Cẩn thế này là tốt nhất, không ai có thể chiếm lợi từ chỗ muội, không ai có thể bắt nạt muội."
Mọi người lại bày ra biểu cảm ngạc nhiên, ngay cả Cẩn Ngôn cũng méo mặt. Hắn chần chừ một lát, hỏi: "Đệ nói… thật sao?"
Thời Hàn buồn bực nhìn Cẩn Ngôn, ôm A Cẩn nói trịnh trọng: "Nữ hài tử nên tùy hứng chút mới tốt."
A Cẩn gật đầu không ngừng: "Đúng đó, đúng đó! Thời Hàn ca ca sẽ giải quyết tốt hậu quả cho ta nha!"
Thời Hàn "ừm" một cái, Cảnh Diễn nhớ lại Thời Hàn mấy hôm trước thì lập tức cả người đều không ổn. Tên nhóc này tiêu chuẩn kép quá nha, vài ngày trước còn nói Triệu Minh Ngọc người ta tùy hứng, cần có người dạy dỗ một chút. Đến phiên A Cẩn thì lại thành nữ hài tử vẫn nên tùy hứng thì tốt hơn, Cảnh Diễn yên lặng ngồi xuống, tự rót một chén rượu cho mình, uống một ngụm.
A Cẩn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/2854186/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.