A Cẩn cảm thấy, cho dù là ca ca hay là tẩu tử, điệu bộ cứ thấy sai sai, thật sự, điệu bộ có cảm giác không được đúng cho lắm.
Tố Vấn nói: “Tối này không cần mọi người chặn rượu, ta để mọi người xem một chút hiệu quả từ thuốc này của ta.” Nàng mỉm cười, mấy lời này vừa nói ra, mọi người ngay tức khắc đảm bảo: “Phá động phòng gì đó, chắc chắn chúng ta sẽ không làm, tẩu phu nhân yên tâm. Tẩu cứ yên tâm.”
A Cẩn trông thấy dáng vẻ nịnh nọt đó của mọi người, lặng lẽ nhìn trời.
Tố Vấn mỉm cười nói: “Mấy cái này, tuỳ mọi người thôi. Thực ra ta không có ý kiến gì.”
A Cẩn cảm thấy, lần trêu đùa này của tẩu tử thật sự quá giỏi rồi.
Cẩn Ngôn uống thuốc xong, mỉm cười: “Ta đi mời khách trước.”
Tố Vấn nhẹ nhàng nói: “Đi đi. Tiếp rượu với các trưởng bối cẩn thận, tránh để mọi người thất vọng.”
Cẩn Ngôn nhướng mày: “Ta biết rồi. Oánh Nguyệt, A Cẩn, các muội ngồi cùng tẩu tử của các muội một lúc nhé!”
A Cẩn vội vàng gật đầu: “Vâng!”
Đợi mọi người đều đi hết, A Cẩn giơ ngón tay cái: “Tẩu tử thật sự là cao thủ, có điều không biết cái này là do ai nghĩ ra, thật sự quá giỏi. Muội nghĩ, đừng nói là ép rượu hay không ép rượu, đến phá động phòng cũng chưa chắc được.”
Tố Vấn nhìn chằm chằm A Cẩn, nhìn đến khi A Cẩn dựng cả lông, Oánh Nguyệt không nhịn được nghiêng đầu nhìn A Cẩn: “Là muội à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-tieu-quan-chua/2854102/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.