? edit: Phương Moe ?
Mùa xuân ba năm sau.
Hôm nay là ngày vui của Tam công tử Kiều Nguyên Bảo, trên dưới Kiều phủ đều giăng đèn kết hoa.
Người mà Kiều tam công tử thú chính là muội muội nhỏ tuổi nhất của Cảnh Huệ đế – Định An công chúa.
Kiều tam công tử cùng Thuỵ Vương có quan hệ tốt nên hắn thường xuyên tiến cung chơi đùa. Nếu như nói ra thì hắn cùng vị công chúa này cũng coi như là thanh mai trúc mã.
Đây đúng là một mối nhân duyên tốt.
Ngày xưa tiểu Bá Vương Thuỵ Vương nghịch ngợm khiến mọi người đau đầu thì bây giờ cũng đã trở thành một thiếu niên mười sáu tuổi khí thế hiên ngang, oai phong lẫm liệt, da thịt vốn trắng nõn nhưng do rèn luyện trong quân doanh nên đã trở nên ngăm đen.
Hiện nay nhìn huynh đệ tốt thú muội muội của chính mình thì trong lòng hắn rất thoả mãn hôn sự này. Hắn nâng chén kính Kiều Nguyên Bảo và nói:
“Sau này phải nhớ đối xử thật tốt với Định An.”
Kiều Nguyên Bảo cười cười, khắp khuôn mặt đều như tắm gió xuân.
Người Kiều gia luôn có dung nhan xuất chúng, Kiều Nguyên Bảo khi còn bé béo lùn chắc nịnh thì bây giờ lớn lên lại cao gầy, nghiễm nhiên là một thiếu niên nhanh nhẹn môi hồng răng trắng.
Kiều Nguyên Bảo nhớ tới tiểu thê tử vừa thú vào cửa, lúc trước hắn cùng Thuỵ Vương chơi đùa thì tiểu nữ tử này luôn bám theo mông bọn hắn như cái đuôi nhỏ, muốn bỏ rơi cũng không bỏ rơi được.
Bây giờ ngược lại thì tốt rồi… hắn bị nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565599/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.