? edit: Phương Moe ?
Một lúc sau Giang Diệu mới phản ứng lại:
“Nhưng lão gia gia vẫn lựa chọn đứng về phía lão thái thái…”
Nếu biết những chuyện này đều là do Tống Vân Dao gây ra mà lão gia gia vẫn không hề bày tỏ thái độ. Nói đến nói đi thì người nhà họ Tống không có một ai là người tốt!
Người nhà họ Tống không thương Lục Lưu vậy thì nàng thương!
Giang Diệu hít sâu một hơi rồi tiếp tục nói:
“Có điều hôm nay vẫn phải cảm tạ lão gia gia đã nói mọi chuyện với ta. Có điều… Vương gia không muốn lui tới cùng Tống gia thì đến khi ta nghe xong những chuyện này cũng không hy vọng hắn và Tống gia có can hệ tới nhau. Vừa nãy lúc ta tiến vào, lão gia gia cũng đã nhìn thấy người nhà họ Tống không hoan nghênh ta. Đã là như vậy thì tốt nhất cứ duy trì hiện trạng như bây giờ.”
Tuổi còn trẻ mà khi nói chuyện đúng là đều đâu vào đấy.
Tống lão gia gia ho khan vài tiếng, nét mặt già nua cũng trắng bệch đi vài phần, ông nghỉ ngơi một lúc rồi mới thở gấp nói:
“Ta biết Tống gia có lỗi với hài tử này, bây giờ muốn nối lại tình xưa thì đúng là chuyện si tâm mộng tưởng. Ta chỉ hy vọng sau khi ngươi biết những chuyện này thì có thể cố gắng đối tốt với hắn…”
Lời này làm Giang Diệu không thoải mái, nhưng nể tình Tống lão gia gia đã tuổi già sức yếu nên Giang Diệu không phản bác mà chỉ nghiêm túc nói:
“Ta là thê tử của Lục Lưu, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565571/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.