? edit: Phương Moe?
Chớp mắt một cái đã qua hai ngày.
Sáng sớm ngày mùng một tháng năm, Bảo Cân, Bảo Lục đi đến phòng ngủ đánh thức tiểu thư nhà mình.
Hai nha hoàn đi tới bên giường, đem màn kéo lên, thấy tiểu thư cuộn cả người vào trong chăn mỏng, chỉ lộ ra mỗi cái đầu nhỏ đáng yêu.
Bảo Cân trầm thấp gọi vài câu, nhìn tiểu thư nhà mình mơ mơ màng màng mở mắt ra, từ trên giường nhỏ ngồi dậy, xoay người hỏi:
“Giờ nào rồi?”
Bảo Lục mặc một thân trang phục mới tinh, trên búi tóc chỉnh tể còn đặc biệt cài thêm hai đoá châu hoa, cười tủm tỉm đáp:
“Hiện giờ vừa mới qua giờ mão, tiểu thư cùng nên dậy rồi.”
Bảo Lục nhìn dáng vẻ tiểu thư vẫn còn buồn ngủ, lại hỏi:
“Đêm qua tiểu thư ngủ không ngon sao?”
Hôm qua là đêm cuối cùng trước khi Giang Diệu xuất giá, Kiều Thị nên căn dặn điều gì cũng đều đã căn rặn rồi, ngược lại cũng không nói gì, chỉ bảo nàng ngủ sớm một chút, ngày mai sẽ rất mệt mỏi. Nhưng tối hôm qua Giang Diệu không chỉ ngủ không ngon, mà còn lăn qua lộn lại hồi lâu mới ngủ được.
Hiện nay nàng mệt cực kỳ, nếu không phải tình huống đặc biệt thì nàng thật muốn trở lại giường nhỏ ngủ giấc nữa.
Chỉ là hôm nay không phải ngày mà nàng có thể hồ đồ.
Giang Diệu rửa mặt xong, Kiều Thị liền đi vào. Hôm nay Kiều Thị ăn mặc rất sang trọng, một thân váy lụa dài thêu hoa hồng, búi tóc chải kiểu bảo kế, được tô điểm thêm trâm vàng như ý, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565526/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.