? edit: Phương Moe ?
Lúc xuống núi, sắc trời bỗng nhiên trở nên âm u, chỉ một lúc sau trời liền đổ mưa to rào rào như thác chảy.
Con đường vốn được tu sửa đến bằng phẳng, thì bi giờ bị nước mưa giội rửa, tự nhiên trở nên lầy lội, bết dính.
Giang Diệu ngồi ở trên xe ngựa, theo bản năng vén rèm lên nhìn nhìn, thấy ở đằng trước Lục Lưu ngồi trên lưng ngựa, giờ khắc này hắn đang khoác trên mình áo choàng mà nàng làm cho.
Hoắc Tuyền cho rằng Giang Diệu lo lắng, liền động viên:
“Yên tâm, rất nhanh sẽ xuống núi thôi. Mệt mỏi nhiều ngày như vậy, trở lại Diệu Diệu nên nghỉ ngơi thật tốt.”
Giang Diệu gật đầu “vâng” một tiếng, nhưng tâm trạng lại có một loại dự cảm xấu. Nàng thấy Hoắc Tuyền tự mình rót cho nàng chén trà, nàng nhận lấy, nói “Cảm ơn.” Sau đó nâng trà nóng lên uống.
Uống trà nóng, thân thể ấm hơn, trong lòng Giang Diệu cũng thoáng thoải mái chút.
。・°°・(>_<)・°°・。
Mưa càng lúc càng lớn.
Đội ngũ đi tới giữa sườn núi thì có con ngựa bỗng nhiên “hí” lên một tiếng, mọi người thấy thế liền cùng nhau tiến lại, xem có chuyện gì xảy ra với nó.
Đang lúc này thì lại thấy xe ngựa của Hoàng hậu giống như bị kinh sợ, con ngựa dường như là điên cuồng, ở trên núi chạy lung tung về phía trước.
Thị vệ chung quanh kinh hãi, vội vàng tiến lên ngăn cản, có mấy thị vệ bị con ngựa mạnh mẽ đụng vào làm người ngã lăn ra đất. Người đánh xe ngồi không vững cũng bị té xuống, sau đó con ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565508/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.