Nếu không biết bản tính thật của Lục Linh Lung, thì lần đầu tiên gặp sẽ cảm thấy nàng ngoan ngoãn khéo léo, hơn nữa lại có bộ dáng mắt hạnh má đào, mũi ngọc tinh xảo, đáng yêu linh động được người yêu thích.
Nhưng đều xuất thân từ trong cung mà ra, mỗi người đều rất tinh tường.
Cửu công chúa lại thông tuệ, mẫu phi mất sớm, bên người có Trang phi che chở, thân là trưởng tỷ, còn nhỏ tuổi đã biết bảo vệ đệ đệ, so với tiểu cô nương cùng tuổi càng phân rõ được thiện ác.
Nên khi nghe thấy Lục Linh Lung vừa nói, Cửu công chúa liền lạnh nhạt dạy dỗ nói: “Trưởng bối đang ở đây, ngươi không biết hành lễ. Đúng là không có quy củ.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn đang cười của Lục Linh Lung liền cứng đờ, nhất thời cảm thấy oan ức, trong mắt dâng lên một tầng sương mù, một bộ dáng rưng rưng sắp khóc. Nàng cắn môi, nghiêng đầu liếc về phía Lục Hành Chu bên cạnh. Lục Hành Chu hướng về phía Thập nhất hoàng tử cùng Cửu công chúa hành lễ, sau đó giơ tay lôi muội muội một hồi.
Lục Linh Lung tính khí kiêu căng, nhưng nhìn cảnh tượng này, nàng vẫn tự biết chính mình liền bất đắc dĩ tới trước mặt Lục Lưu quỳ gối hành lễ: “Linh Lung gặp qua tam thúc.”
Lục Lưu môi mỏng hơi mím thành một đường, thái độ cũng giống như vừa nãy với Lục Hành Chu, chỉ “Ừm” một tiếng.
Lục Linh Lung trong lòng xem thường vị tam thúc này, trước đây vẫn nghe trong miệng mẫu thân Mạnh thị nói, nếu không có Lục Lưu thì cha nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565427/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.