edit: Phương Moe
Nửa canh giờ sau, Tạ di nương liền mang Tạ Nhân đến Cẩm Tú viện, không nóihai lời liền trực tiếp quỳ gối xuống trước mặt Kiều Thị.
Đôi mắt TạNhân đỏ hồng, sưng to như quả hạnh đào, rõ ràng là vừa khóc một trậnlớn, nhưng sống lưng thẳng tắp, dù Tạ di nương lôi kéo cũng không chịuquỳ xuống.
Tạ di nương ăn mặc một thân sắc hoa phù dung, vạt áothêu hoa bối tử, phía dưới là chiếc quần bách thuỷ thướt tha, bên hôngbuộc đai lụa hồng phấn, ôm chặt lấy vòng eo dương liễu, nhỏ nhắn tinhtế, không đủ một nắm.
Tạ di nương có được khuôn mặt trắng sứ, cằm đầy đặn, mắt nước long lanh, mang một loại khí chất liễu rủ trong gió. Namnhân đại thể yêu thích nữ tử mảnh mai, luận dung mạo thì Tạ di nương kém xa Thích thị, nhưng Giang tam gia chính là thích cái dạng như Tạ dinương, nữ tử càng nhu nhu kiều kiều, hắn càng nguyện ý đặt trong lòngbàn tay mà sủng ái.
Mà Thích thị, dung mạo tuy đẹp, lại quá hung hăng, tân hôn vừa qua, Giang tam gia đi Hạm Đạm quán qua đêm, liềngiống như nghĩa vụ mỗi tháng trả lương.
“... Nhân nhi!” Tạ di nương giọng điệu nặng mấy phần.
Tạ Nhân khóc đến oan ức. Dung mạo của nàng cùng Tạ di nương có sáu, bảyphần tương tự, so với Tạ di nương thì Tạ Nhân rực rỡ hơn chút. Tạ Nhânmột đôi mắt hạnh rưng rưng nhìn sắc mặt tức giận của Kiều Thị, rồi nhìnsang Giang Diệu trong lồng ngực Kiều Thị, đầu gối nàng làm sao cũngkhông cam lòng quỳ xuống. Tạ Nhân muốn lắc đầu, lại bị Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/565424/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.