Giang Thừa Hứa chỉ ôn hoà đối với muội muội, vào lúc này dù có Giang Diệu, Tiết Kim Nguyệt vẫn còn có chút sợ hắn. 
Hắn ở đây nàng liền không dám nói lời nào. Chờ đến khi Giang Thừa Hứa đi ra ngoài, Tiết Kim Nguyệt mới giơ tay nhéo nhéo khuông mặt nhỏ bé củaGiang Diệu, nói: “khí sắc Diệu Diệu xem ra tốt hơn nhiều rồi.” Nàng lạibưng khuôn mặt đang mỉm cười quan sát kỹ một lần, thấy nụ cười trên mặtcủa Giang Diệu càng sâu, nàng tiếp tục nói: “ Hơn nữa so với lúc trướccũng thích cười nhiều hơn.” 
Đời trước chỉ khi ở trước mặt phụ mẫu và các ca ca thì Giang Diệu mới lộ ra ý cười vui vẻ. Hơn nữa thân thểnàng quá suy nhược, tâm trạng luôn không thoải mái, lại là tiểu thư cành vàng lá ngọc, so với mấy tiểu nữ nhi cùng tuổi thì ít đi mấy phần hoạtbát. Cũng may dáng dấp nàng phát triển tốt, đặc biệt là đôi mắt mườiphần linh khí nên mới nhìn không quá tiều tuỵ. 
Nhưng hôm nay nàng lại biết, duy trì tâm trạng thoải mái vui vẻ, thân thể của nàng mới có thể tốt hơn một chút. 
Kiếp trước, trước khi chết, nàng hận Tạ Nhân cùng Lục Hành Chu. Thậm chí ởthời điểm mới vừa sống lại, trong lòng nàng cũng toàn là oán hận. Chỉ là ngày ấy khi nàng tỉnh lại, nhìn người trước mặt đến thăm mình là TạNhân lúc nhỏ, lúc này nàng hoàn toàn có thể diệt trừ nàng ta, nhưng nàng lại không muốn. Ngược lại, nàng muốn xem xem, đời này nàng không gả cho Lục Hành Chu, thì Tạ Nhân và Lục Hành Chu có thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-the-bao/262847/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.