Đêm ngày mười lăm tháng giêng, Phó Chiêu tìm toàn bộ kinh thành nhưng không thấy Mai Như, ngược lại đụng phải Thái Tử cùng Chu Tố Khanh…… Hắn xấu hổ rời đi..
Trước mắt nhiều người như vậy, rộn ràng nhốn nháo, chen lấn nhau nhưng không phải Mai Như.
Phó Chiêu lòng nóng như lửa đốt, còn điều quan phủ tìm. Chuyện này sẽ liên luỵ đến thanh danh của Mai Như. Nàng là cô nương chưa xuất giá, nếu bị truyền ra ngoài, khi tìm được người, thanh danh của Mai Như cũng bị hao tổn!
Nghĩ như thế, Phó Chiêu càng thêm tự trách.
Hắn không nên giận Mai Như, để nàng một mình lẻ loi ở nơi yên lặng như thế này, để nàng vào chỗ hiểm. Phó Chiêu quyết định nếu Mai Như có chuyện gì không hay xảy ra, hắn không muốn quản, cho dù là cãi ý chỉ phụ hoàng, cũng muốn cưới hỏi nàng đàng hoàng, để Mai Như an tâm, hắn còn phải che chở nàng cả đời, không bị người ta đàm tiếu.
Thời gian càng lâu, Phó Chiêu càng nóng lòng.
Ngầm lại tìm lại mấy nơi mua bán, vẫn không thu hoạch được gì, hắn càng thêm hoảng loạn. Nhìn đầu phố náo nhiệt ồn ào, hai mắt Phó Chiêu mênh mang, toàn thân
làm cho người ta sợ hãi lạnh lẽo.
Thật lâu sau, gia đinh Mai phủ mới truyền đến tin tức, nói là Yến Vương điện hạ đã đưa Tam cô nương trở về.
Vừa nghe tin này, Phó Chiêu lập tức chạy đến Định Quốc Công phủ.
Chỉ thấy Phó Tranh đang cáo từ Mai phủ lên xe ngựa Yến Vương phủ.
“Thất ca!” Phó Chiêu vội vàng tiến lên.
Phó Tranh ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021074/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.