Bạc của Hồ Tam Bưu còn ở chỗ này, trong lòng Mai Như muốn tìm thời gian đến chỗ Đổng thị.
Mấy tháng không gặp Trường Sinh mập lên không ít, hiện tại chắc nịch, tay nhỏ nắm chặt rất có lực, Mai Như nựng Trường Sinh, láy bạc ra.
Đột nhiên thấy Mai Như mang ra một túi bạc lớn, Đổng thị ngây ra một lúc, tự nhiên đẩy về nói không cần. Mai Như cười giải thích nói: “Dao tỷ tỷ hiểu lầm, đây là Hồ đại ca nhờ muội mang về.” —— Mai Như không mặt mũi nhắc ca ca của mình, sợ Đổng thị không được tự nhiên.
Đổng thị vừa nghe, thuận thế hỏi: “Hồ đại ca thế nào rồi? Có bị thương chỗ nào hay không?” Nàng và Hồ Tam Bưu tháng tám năm trước thành thân, đã hơn một năm đi qua, người nọ còn chưa trở về quá…… Phát hiện chính mình giống như có chút sốt ruột, Đổng thị thẹn thùng cụp mắt, một bên chuẩn bị xiêm y mùa đông cho Trường Sinh, một bên thẹn thùng giải thích nói: “Nghe nói đánh giặc gian khổ, ta cùng nương đều rất lo lắng.”
Mai Như đương nhiên có thể hiểu tâm trạng của Đổng thị nhưng nàng căn bản không trả lời được.
Mai Như chưa gặp được Hồ Tam a, cũng không thể nói lung tung, nhất thời thầm nghĩ, quả nhiên không thể nói dối! Bất đắc dĩ, Mai Như phải kiếm cớ xin lỗi nói: “Dao tỷ tỷ, muội đến chỗ đó vừa lúc Hồ đại ca đi bên ngoài tuần tra, chỉ phân phó thủ hạ giao túi bạc cho muội.”
Không có nghe được người thân như thế nào, Đổng thị ngơ ngẩn “Ừ” một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021069/chuong-100.html