Phó Tranh rời kinh không bao lâu, Phó Chiêu bị Duyên Xương Đế triệu về kinh thành. Ban đầu cho rằng Duyên Xương Đế sẽ mắng hắn, không ngờ tới hoàng đế chỉ đơn giản nói vài câu, rồi cho Phó Chiêu lui xuống. Xem tình hình, Phó Chiêu cân nhắc không ra, Thất ca không ở cũng không có người thương lượng, hắn trong lòng lo sợ, vì thế trộm chuồn ra cung đi tìm Mai Như.
Mai Như lúc ấy mới vừa tặng quà Đoan ngọ cho Bình Dương tiên sinh, đang định hồi phủ. Nhìn thấy Phó Chiêu, Mai Như cảm thấy bất ngờ: “Điện hạ không phải ở An Châu sao?”
“Nếm mùi thất bại.” Phó Chiêu xám xịt gục đầu, chỉ cảm thấy thật mất mặt.
Trận này đánh không dễ, mấy ngày trước nghe nói tử thương không ít, càng ngày càng nhiều người …… Mai Như hoảng hốt than một tiếng, khuyên nhủ: “Điện hạ nếu đã về kinh, cũng đừng nghĩ nhiều.”
Phó Chiêu vẫn uể oải, hắn nói: “Thất ca đi rồi.” Nghe hắn nhắc tới Phó Tranh, Mai Như im lặng. Nghĩ đến chiến cuộc, Phó Chiêu nhíu mày, hắn nói với Mai Như: “Tuần Tuần, ta rất lo lắng cho Thất ca.”
Phó Tranh sẽ không có việc gì. Mai Như nghĩ như vậy, lại chỉ có thể trấn an Phó Chiêu: “Yến Vương điện hạ là cát nhân thiên tướng, nhất định có thể thắng trận trở về.”
Nghe xong, Phó Chiêu cũng cảm thấy an ủi, hắn vẫn lo lắng sốt ruột lại nghiến răng nghiến lợi nói: “Thái Tử lần này căn bản bất an, đầu tiên là ở trước mặt phụ hoàng cáo trạng Thất ca, oan uổng Thất ca, sau đó lại để Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021062/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.