Bên ngoài trời mưa vẫn chưa ngớt, hạt mưa dọc theo mái hiên rơi tí tách.
Trong yến nội, Phó Tranh nói với Mai Như kế hoạch đã sắp xếp, thấy nàng có chỗ nào không hiểu, lại cẩn thận giải thích. Khi nhắc đến chỗ nguy hiểm, Phó Tranh trầm giọng nói: “Tam cô nương, bổn vương lại phái hai hộ vệ cho ngươi.”
Mai Như từ chối tàn nhẫn: “Không nhọc phiền điện hạ.” Giọng nói nàng rất bình tĩnh, hơn nữa không có chút cảm kích.
Phó Tranh lạnh lùng nhìn lại đây.
Hờ hững mà đón nhận tầm mắt người này, Mai Như giải thích nói: “Không dối gạt điện hạ, dượng ta đã phái thêm hai hộ vệ.”
“A.” Phó Tranh hừ một tiếng, cười lạnh nói: “Đó là Mạnh tổng binh sự.” Nhấp miếng trà, hắn cũng không nhìn Mai Như, chỉ nhìn mưa bên ngoài, mặt vô cảm giải thích nói: “Bổn vương hôm qua nhận được tin của Thập Nhất đệ. Đệ ấy nhờ bổn vương chăm sóc cho cô nương, cho nên —— Tam cô nương không cần phớt lờ hảo ý của đệ ấy.”
Mai Như ngẩn ra, nháy mắt tiếp theo, bên tai không khỏi hơi hơi nóng lên. Trước ngày nàng rời kinh cùng Phó Chiêu nói rõ ràng, không nghĩ tới gia hỏa này vẫn tự ý quyết định, vẽ rắn thêm chân…… Nhíu mày, Mai Như kiên trì nói: “Thật sự không dám làm phiền nhị vị điện hạ.” Lại nói: “Hộ vệ đi sứ có hạn, Tôn đại nhân, Úc đại nhân là chính phó sử, thật sự so với ta quan trọng rất nhiều……”
“Cần ngươi nhắc nhở?” Phó Tranh ngắt lời nói, giọng nói lạnh hơn mấy phần, giống như đang không vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021036/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.