Hôm sau, Mai Như quả thực phái người tặng lễ cho Phó Tranh, là thỏi hoa mai mạ vàng mà Lý Đình Chương chế tạo.
Lúc rời kinh, Mai Như đã biết sẽ gặp được Phó Tranh, cho nên phần tạ lễ là từ trong phủ mang lại đây. Lại nói, từ Bình Dương phủ hồi kinh, nàng ngẫu nhiên được hai. Một thỏi phương sơn thủy mặc lúc hồi phủ tặng cho Nhị tỷ tỷ, còn lại một thỏi đưa cho Phó Tranh là thích hợp nhất.
Người con mắt nhìn như vậy, Mai Như không thể gióng trống khua chiêng đưa tạ lễ, vì thế phái tiểu nha hoàn lạ mắt qua.
Nha hoàn trở về, trong tay lại thêm một hộp màu cẩm ý, nàng trả lời: “Tam cô nương, đây là Yến Vương điện hạ đáp lễ, nói là chúc mừng cô nương bái Bình Dương tiên sinh làm vi sư.”
Ngắm hộp kia, Mai Như đã sớm nhăn lại mi. Ý Thiền bên cạnh nhe giọng giáo huấn: “Loại đồ vật này cũng có thể tùy tùy tiện tiện lấy về? Ngươi không biết quy củ à?
Tiểu nha hoàn rụt rụt cổ, liền khóc.
Mai Như lạnh lùng nói: “Còn không mang đi trả!”
Chân tiểu nha hoàn kia không ngừng chạy, vội vàng đi làm.
Hộp màu cảm như ý kia dạo qua một vòng, hiện giờ lại về trước mặt Phó Tranh.
Lúc ấy Phó Chiêu còn ở trước mặt, lẩm nhẩm lầm nhầm nhỏ giọng oán giận: “Thất ca, thật là nhàm chán muốn chết, ta muốn đi tìm Tuần Tuần.” Bọn họ là hoàng tử, tự nhiên là loan giá thiên tử đi trước, ở cũng là nơi dành cho hoàng cung. Phía sau mới là xe ngựa của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021021/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.