Đã nhiều ngày nay trong kinh thành sự việc được nói đến nhiều nhất là Bình Dương tiên sinh muốn thu đồ đệ, nghe nói mỗi người được tiến cử người đều nhận được thiệp của Bình Dương tiên sinh.
Mai phủ ngày này cũng nhận được một tấm thiệp.
Lúc ấy mọi người đang ở xuân hi đường thỉnh an. Mai Như ngồi gần Kiều thị, người của nhị phòng ngồi ở đối diện, duy nhất Mai Thiến ngồi gần lão tổ tông. Mọi người đang thương nghị chuyện tháng bảy là sinh nhật của Thiến tỷ nhi. Vì kiêng dè mẹ đẻ Ngô thị chết, Mai Thiến năm rồi đều không tổ chức, ngày này muốn đi chùa Liên Hương thắp hương bái Phật tế điện mẹ đẻ. Lão tổ tông đau lòng nàng, năm nay nói muốn náo nhiệt, Mai Thiến tự nhiên chối từ nói: “Lão tổ tông……”
Đỗ lão thái thái than một tiếng, nắm tay Mai Thiến nói: “A Du, mẫu thân của con đã đi nhiều năm như vậy, nếu biết con còn có tâm tư này, trong lòng nàng tuy vui nhưng càng mong con có thể quên đi chuyện này”
Nói đến mẫu thân đã qua đời, mắt Mai Thiến liền đỏ.
“Được rồi, thân thể con không tốt, cũng không thể rớt nước mắt, A Du vừa khóc lão thái bà này liền đau lòng!”
Nghe lão tổ tông nói như vậy, Mai Thiến lại nhàn nhạt cười: “Làm phiền lão tổ tông thương tâm, là A Du sai.”
Nghe người hiểu chuyện nói, lão tổ tông càng thêm đau lòng cháu gái ruột thịt này.
Mọi người đang nói chuyện, bên ngoài nha hoàn tiến vào đưa một tấm thiếp màu vàng, nói: “Lão tổ tông, đây là Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-chi-ha/1021018/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.