Edit: susublue
Môi răng dây dưa, cứu giúp nhau lúc hoạn nạn, từ ngữ ấm áp đến nỗi làm trái tim lạnh băng của cô cũng bị hòa tan. Vừa hôn xong, Dung Lạc rời khỏi làn môi của cô, bởi vì vừa mới hôn môi, trên khuôn mặt luôn bình tĩnh của Mộc Yên đỏ ửng lên, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, mềm mại như nước làm cô như một yêu tinh mê hoặc lòng người. Dung Lạc nhìn cô, nhất thời bị chìm đắm.
Anh mở mắt nhìn chằm chằm Mộc Yên làm cô hơi xấu hổ trừng mắt nhìn anh: "Còn muốn tắm nữa không."
Sương khói lượn lờ, tóc dài xõa xuống chạm thắt lưng, tóc dính nước làm ướt lưng cô, Dung Lạc vươn tay nâng mái tóc đen của cô lên, nhìn cô đỏ bừng hai gò má, nói: "Thật đẹp!"
Giọng nói nỉ non nức nở bên tai, Mộc Yên còn chưa kịp phản ứng, liền cảm thấy môi mình ấm áp, bị anh hôn một cách nhẹ nhàng.
Mê mang trong hơi nước, mắt của cô cũng trở nên mơ hồ, có lẽ là bị đôi môi ấm áp của anh mê hoặc nên cô tự giác ôm cổ anh. Cảm thấy cô đáp lại mình, Dung Lạc chuyển từ dịu dàng sang mạnh bạo, trằn trọc mút lấy môi cô, tùy ý hút mật ngọt trong miệng cô, mùi hương hoa Sơn Chi tươi mát trên người cô làm cho anh mê luyến, trầm luân, hơi thở giữa hai người càng lúc càng nóng bỏng, hôn cũng càng ngày càng sâu, gắn bó triền miên, dây dưa không phân tách, cánh tay ôm thắt lưng cô càng lúc càng chặt, giống như muốn dán chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403268/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.