Edit: susublue
Giống như một thước phim quay chậm, Mộc Yên bị bất ngờ nên không kịp né cái tát kia, cả người Sở Hoán sững sờ tại chỗ. Cảm nhận được cảm giác đau rát của bàn tay, tim anh như tan nát.
Anh đánh cô! Anh lại đánh cô!
"Tiểu Yên anh..." Anh vừa định giải thích đã bị nụ cười lạnh lùng trên mặt cô làm cho chấn động.
Ý lạnh mạnh mẽ đập vào mặt làm cho Sở Hoán lui về phía sau, cho tới bây giờ anh chưa từng thấy Mộc Yên như vậy.
"Không cần phải nói gì cả."
Ngón tay trắng nõn lướt qua môi, động tác này làm máu tươi lan ra xung quanh, đôi môi đỏ mọng nhiễm máu khiến Mộc Yên thêm quyến rũ hơn.
"Anh đánh tôi." Là câu khẳng định, tựa như đóng băng.
Mộc Yên từ từ tới gần, Sở Hoán lại liên tục lui về phía sau, mắt lạnh lùng như vậy, diễn[D@fn<lle3;quy1d00n sát ý đậm như vậy, dù môi có quyến rũ cỡ nào cũng không thể che lấp được ý thô bạo trong mắt cô. Trong lòng Sở Hoán càng nghi ngờ: Không, đây tuyệt đối không phải là Mộc Yên mà anh biết. Cô xa lạ đến mức làm cho anh sợ hãi.
"Không... Không, dù là nguyên nhân gì, em cũng không thể đối xử với chị em như thế." Tuy rằng Sở Hoán sợ hãi, nhưng tôn nghiêm trong người khiến anh không thể lùi bước được.
"Chị sao?" Mộc Yên cười như yêu nghiệt khiến người ta kinh ngạc.
"Sở Hoán." Cô gọi anh đầy ôn nhu, giống như tình nhân nức nở, "Anh đã quên rồi sao? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403244/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.