Edit: susublue
Sắc mặt Mộc Cẩm trắng bệch ngồi trên mặt đất, cơ thể gầy yếu run rẩy.
"Giỏi cho một màn vu oan giá họa!" Bàn tay nắm cằm cô bóp chặt lại làm Mộc Cẩm đau đến mức nói không nên lời, "Chị thân yêu của tôi, chị muốn tất cả mọi người nghĩ tôi ngoan độc hại chết đứa con của chị, thật đúng là một mưu kế hay."
"Cô muốn nói cho Sở Hoán biết sao?"
Đột nhiên, Mộc Yên kéo lấy áo của cô, buộc cô nhìn vào ánh mắt thô bạo của mình, "Nghe đây Mộc Cẩm, cô ở cùng với ai tôi không có hứng thú chút nào, nhưng nếu cô còn gây phiền phức cho tôi thì tôi sẽ chôn cô cùng với đứa bé chưa ra đời của cô."
Mộc Yên đứng lên, bỏ lại dao ăn lên bàn, rồi lại nói thêm một câu, "Chị thân mến, cô đã muốn chọc giận tôi như vậy thì cô nói xem nếu ngày mai tôi phơi bày tiết mục lăn lộn trên giường của cô với một tên đàn ông nào đó thì sao?"
Mộc Cẩm hoàn toàn giật mình, dien(dannlle3<quysdo0n thì ra chuyện trước kia của cô cô ta đều đã biết hết! Không, không thể để cho cô ta nói ra, nếu chuyện bị phơi bày thì thanh danh của cô sẽ bị hủy hoại.
Mộc Cẩm run rẩy đứng lên, vội vàng kéo cánh tay Mộc Yên, "Cô, cô không thể nói ra." Cô nhìn Mộc Yên, sự chấp nhất trong mắt lại làm cho Mộc Yên cảm thấy khinh thường.
"Mộc Yên, chị van cầu em đừng nói ra ngoài được không?" Đột nhiên cô ta thay đổi thái độ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403218/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.