Edit: susublue
Bị Dung Lạc ôm ngủ tới giữa trưa, cô mới cố gắng rời khỏi ngực anh mà không làm anh thức giấc.
Điện thoại di động trên bàn trang điểm phòng ngủ rung lên, Mộc Yên cầm lấy di động nhẹ nhàng ra khỏi phòng ngủ.
"Cô là Mộc Yên đúng không?" Giọng nói của một người đàn ông xa lạ vang lên, cô im lặng trong chốc lát, rồi đầu óc nhanh chóng nhớ ra đây là giọng nói của chủ biên Cao Nghị của tòa soạn Triêu Dương.
“Ừ." Mộc Yên lên tiếng đáp lại, ngạc nhiên không biết vì sao anh ta lại tới tìm cô. Cô biến buổi phỏng vấn của thành thảm hại như vậy, nếu muốn sa thải cô thì còn tự mình gọi điện cho cô làm gì.
"Là như vậy, nếu cô còn thấy hứng thú đối với công việc ở tòa soạn Triêu Dương thì chiều nay có thể tiếp tục đảm nhiệm vị trí trợ lý của chủ biên."
"Biết rồi, tôi sẽ đến."
"Được được, cứ như vậy đi." Giọng điệu khách sáo như thế, tuy rằng Mộc Yên không biết rốt cuộc vì lý do gì mà Cao Nghị không sa thải cô, nhưng dù thế nào thì đây cũng là công việc trước mắt cô có thể làm nên cô muốn làm cho tốt.
Cùng ăn cơm trưa với Dung Trạch vừa mới trở về từ studio, lúc nói về chuyện ngày hôm qua Dung Trạch đã khiếp sợ không thôi, không ngờ anh chỉ ra khỏi nhà có một ngày mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Lúc trở về anh có nghe nói về chuyện của Nhà họ Chu nhưng không ngờ lại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403198/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.