Edit: susublue
Khách sạn Rhino, chưa từng có buổi tiệc thượng lưu nào long trọng như vậy.
Khi Mộc Yên bước xuống khỏi mái hiên của khách sạn thì mới chú ý tới buổi tiệc này chiêu đãi không ít nhân vật thế gia nổi tiếng.
Dưới ánh đèn rực rỡ, mọi người ăn uống linh đình, xa hoa lộng lẫy, ngợp trong thế giới vàng son chói mắt làm cho người ta cảm thấy cô độc.
Cũng may người cô thích không giống vậy. Dưới ngọn đèn sáng, Mộc Yên nhìn thấy Dung Lạc cách đó không xa, anh luôn mặc quần áo màu sắc đen trắng, tay áo tùy ý xắn lên, đơn giản mà không hề giảm khí chất, mặt mày tuấn tú bất phàm, cùng với khí chất lạnh lùng trên người thì Mộc Yên chỉ cần lướt mắt qua đám người đã có thể nhìn thấy anh.
"Lạc Lạc." Một lần nữa trở lại bên người anh, cũng vừa vặn nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Dung Lạc, anh dùng sức kéo tay cô một cái, cô liền chui vào một vòng ôm ấm áp. Hơi thở của anh có hương vị quen thuộc làm cho cô quên mất vừa rồi mới giương cung bạt kiếm giằng co với Lý Hân.
Lương Đình Hạo nhìn cô gái bị Dung Lạc kéo vào trong lòng, sắc mặt cũng hơi thay đổi, anh biết rõ tính cách của Dung thiếu rất khó nắm bắt, nhưng bên người lại chưa từng xuất hiện phụ nữ. Chứ đừng nói là thân thiết ôm ôm ấp âp một người phụ nữ giữa thanh thiên bạch nhật như vậy, vừa rồi anh còn hoài nghi cô gái này chính là lá bài mà Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403182/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.