Edit: susublue
Vào tháng chín, có mấy trận mưa lớn, toàn bộ thế giới như đang nỉ non vì ai vậy.
Thời gian trôi qua nhanh, đảo mắt đã qua ba tháng.
Buổi sáng lúc Mộc Yên mở cửa sổ, lại giật mình phát hiện thì ra mấy con chim yến được cô thả đi lại đang đậu dưới mái hiên phòng ngủ của Dung Lạc. Cô vừa mở cửa sổ thì nó liền nhảy lên bệ cửa, cho dù lông chim bị nước mưa xối ướt thì nó vẫn vui vẻ líu ríu kêu không ngừng. Sợi chỉ đỏ trên chân nó vẫn còn như trước nên không thể nhận sai được.
Cô không biết con chim yến này tìm cô bằng cách nào nhưng nhìn lông nó ướt sũng thì Mộc Yên lại tưởng tượng ra cảnh nó cố chấp kiên trì tìm cô trong mưa to gió lớn.
Phòng ngủ của cô và Dung Lạc nằm ở hướng đón nắng nên lúc không có mưa thì cực kỳ ấm áp, chim yến cũng liền trú ngụ ở đó.
"Có phải mày cũng thấy ở đây rất ấm áp không?" Ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng sờ cái mỏ chim cứng rắn, lúc vô ý hỏi câu này thì khóe môi cô lại nở nụ cười dịu dàng hiếm thấy.
"Lạnh không?" Cảm giác được hơi ấm trên vai, Mộc Yên quay đầu lại nhìn thấy Dung Lạc khoác một cái áo choàng màu trắng tinh lên vai mình.
Áo lông Cashmere màu xám đậm, mái tóc đen nhẹ nhàng khoan khoái khiến anh trông rất tuấn mỹ. Cảm nhận được cái ôm ấm áp của anh, Mộc Yên nhắm mắt lại, hít mùi hương trên người anh. Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403122/quyen-1-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.