Edit: susublue
Chiếc Lincoln màu đen chậm rãi chạy dưới buổi sớm mai ở Italy.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa kính xe chiếu lên khuôn mặt tinh xảo như ngọc lạnh của người đàn ông.
Đôi mắt thâm thúy, môi mỏng nhẹ nhếch lên, cả người hơi ủ rũ. Ba tháng qua, Dung Lạc gầy yếu đi rất nhiều.
Cố Minh biết Dung Lạc đã lâu rồi không có nghỉ ngơi đàng hoàng, "Thiếu gia, từ đây đến chỗ gia tộc Bernard còn một khoảng thời gian nữa, nếu ngài mệt thì..."
"Không cần."
Cố Minh còn chưa nói xong đã bị ngắt ngang, anh đành phải im lặng. Thẳng đến khi, Cố Sùng gọi điện từ trong nước tới mới phá vỡ không khí yên lặng bên trong xe.
"Anh." Giọng nói của Cố Sùng có chút hỗn loạn.
"Nhà họ Mộc đã có hành động, có lẽ chiều nay sẽ bắt đầu."
"Anh đã biết, tất cả đều làm theo kế hoạch."
"Được."
"Là Cố Sùng?" Giọng nói trầm thấp mang theo lực uy hiếp không cho phép kháng cự.
"Dạ."
"Đều chuẩn bị tốt rồi sao?"
"Đúng vậy, thiếu gia, ngài không cần lo lắng, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay chúng ta."
"Cục cưng biết không?"
Cố Minh nhíu mi, "Chắc hẳn thiếu phu nhân còn chưa biết."
"Đến tòa thành Bernard còn bao lâu?" Nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ lướt qua nhanh chóng, trong đôi mắt Dung Lạc có chút khôn khéo.
Cố Minh nâng cánh tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, "Thiếu gia bây giờ là bảy giờ ba mươi phút, ba mươi mốt giây sáng, đến tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403112/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.