Edit: susublue
Trời vào thu, hừng đông cũng không sáng như mùa hè, hơn nữa sau buổi sáng lại có mưa tích tí nên trời rất âm u. Cho dù lúc này là giữa trưa thì cũng không có ánh mặt trời chói chang chiếu vào phòng ngủ.
Giữa thời tiết se lạnh lại có cảm giác ấm áp. Một phòng kiều diễm, người trên giường vô cùng thân thiết dán vào một chỗ, mười ngón tay đan vào nhau, không có gì ngăn cách được thân thể bọn họ, ngay cả tần suất hơi thở cũng giống nhau như đúc.
Dung Lạc tỉnh lại, chậm rãi nghiêng đầu nhìn người trong lòng, khóe môi nhếch lên nụ cười dịu dàng yêu chiều. Ngón tay thon dài như ngọc lạnh vén mái tóc dài màu đen của Mộc Yên lên, lộ ra khuôn mặt của cô, trên da thịt trắng nõn xinh xắn có vài dấu đỏ ửng, khuôn mặt lạnh lùng ngày thường giờ đây có chút quyến rũ.
Cô ngủ rất yên tĩnh, mái tóc đen nhánh phủ trên chiếc gối đầu màu trắng, cổ tay trắng nõn để lộ ra ngoài chăn. Dung Lạc nghiêng người, một tay chống đầu, trong đôi mắt sâu thẳm đầy thâm tình.
Mộc Yên giống như một đứa con nít cuộn mình rúc vào lòng anh, anh nhìn tư thế ngủ ngoan ngoãn của cô, thở dài một hơi, dù bản lĩnh mạnh mẽ, tính cách ngang ngược thế nào thì cục cưng của anh đều luôn khiến người khác thương tiếc, cô an tĩnh lại xinh đẹp đến mức nhạt nhẽo, khiến người ta rung động.
Triền miên suốt một đêm, cảm giác xâm nhập tận xương tủy rất tốt đẹp, làm cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-sung-ba-xa-phuc-hac/2403097/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.