Một bát mì vằn thắn thêm ít hành, món đồ ăn dân gian đơn giản.
Tiêu Thiều Quân ung dung thong thả gắp một miếng mì vằn thắn, học theo dáng vẻ của Ôn Thế Chiêu, cắn xuống, vị thuận trơn bóng, nước thịt tràn đầy toàn bộ khoang miệng, thật là thơm ngon.
"Thiều Quân, ăn ngon không?" Ôn Thế Chiêu dùng ánh mắt mong đợi nhìn nàng. truyện xuyên nhanh
Tiêu Thiều Quân gật đầu: "Ân, ăn ngon."
Được đáp lại đúng ý, Ôn Thế Chiêu khẽ cười nói: "Ăn ngon vậy ngươi ăn nhiều một chút."
Trước mặt Tiêu Thiều Quân, Ôn Thế Chiêu không để ý tới phong thái hoàng tử, cũng không để ý tới hình tượng gì.
So với Tiêu Thiều Quân nhai kỹ nuốt chậm, cử chỉ văn nhã, Ôn Thế Chiêu thấy như nào thoải mái thì làm như vậy, thân phận hoàng tử cao quý của nàng thật sự đã đáp qua một bên, ăn mì vằn thắn không cẩn thận bị bỏng miệng, đầu lưỡi đưa ra dùng tay quạt quạt, uống nhanh mấy ngụm nước trà.
Tiêu Thiều Quân nhìn thấy, lại cảm thấy không có cái gì, hành vi chân thực thoát ra, y nên hào hiệp tự nhiên như vậy.
Ôn Thế Chiêu nuốt miếng mì vằn thắn cuối cùng, hài lòng sờ lên cái bụng nhô cao, thấy Tiêu Thiều Quân cũng đã nhanh ăn xong, Ôn Thế Chiêu đứng lên, gọi lão bản, trả tiền hai bát mì vằn thắn.
Sau khi trả tiền xong, Tiêu Thiều Quân đang dùng khăn lau khóe miệng, bát trống không, Ôn Thế Chiêu cảm thấy hài lòng, trên mặt cũng biểu hiện vui vẻ, nhẹ giọng hỏi nàng: "Thiều Quân, ăn no chưa?"
"Ân, no rồi."
"Giờ tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-quan-nhap-ung/249878/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.