"Vâng, thuộc hạ đi ngay." A Lam cung kính khom người, lĩnh mệnh rời đi.
Ôn Ngọc Kỳ đứng dậy, chắp tay đứng lặng trong lương đình, mặt mày giận tái đi.
Nửa tháng nay chưa từng rời khỏi phủ, trong cung lại truyền ra lời đồn đãi không có thật này, nàng không gặp Thái tử phi chính là cố ý nhằm vào Thái tử phi sao, quả thực cực kì hoang đường, lời nàng truyền ra rõ rằng là không gặp bất cứ người nào.
Cung nữ thiếp thân A Lam bên cạnh Trưởng Công chúa đưa tơ lụa và trang sức tới, thị nữ thiếp thân của Thái tử phi là A Tiên vội vội vàng vàng đi tìm Thái tử phi, đem tin tức kinh thiên động địa này nói cho nàng.
Bên trong chính viện, Tiêu Vận Thục ngồi ngay ngắn, trên tay cầm chén trà, ánh mắt liếc qua mấy chục thớt tơ lụa và đồ trang sức, một lúc sau mới mở miệng hỏi: "Những thứ này thực sự là do Trưởng Công chúa kêu ngươi đưa tới?"
A Lam khom người đáp: "Hồi Thái tử phi, là Trưởng Công chúa tự mình phân phó nô tỳ đưa tới."
"Việc này thật kì quái." Tiêu Vận Thục khuôn mặt lạnh nhạt, bên môi nổi lên một tia châm chọc, "Trưởng Công chúa của các ngươi không phải không ưa bản cung sao, sao hôm nay lại tốt bụng như vậy, lại tặng lễ vật này cho bản cung?"
A Lam thong dong trả lời: "Thái tử phi lo xa rồi, Trưởng Công chúa gần đây thân thể sinh bệnh, thực sự không thích hợp gặp người, hôm nay lấy chút lễ vật này bồi tội với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-quan-nhap-ung/2109824/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.