“ Hả? ” Tiên Tửu nhận lại tờ giấy, hắn trố mắt nhìn thiếu niên, không thể tưởng tượng được mà hỏi lại “ Cậu nói gì? Học xong rồi? ”
Mạc Tầm Âm tự tin gật đầu, cực kỳ chắc chắn “ Đơn giản mà, đại ka, kiểm tra! ”
Tiên Tửu nhìn bảng cửu chương, lại nhìn Mạc Tầm Âm, thật không biết nên nói sao để tỏ bày sự bất ngờ này, vài hơi tự mình thuyết phục, Tiên Tửu cũng chấp nhận, tự mình dò lại thiếu niên đã thuộc hay chưa. Xen kẽ vào đó là những câu hỏi đáp loạn xạ, tư duy học 1 hiểu mười, Tiên Tửu hỏi đến mức chính hắn choáng váng.
Hắn cảm giác bản thân giống như bị trêu đùa, nhưng hắn lại không có bằng chứng.
Mạc Tầm Âm giỏi về tư duy, lại khiến người kinh ngạc về tốc độ ham học, trừ cái đó, thì có vẻ giao tiếp của thiếu niên khiến người khác phải mệt mỏi không lời nào miêu tả được bằng lời.
Tiên Tửu như tìm được chân trời mới, ngoại trừ học ra thì cho Mạc Tầm Âm một giấy dán cấm ngôn.
Mạc Tầm Âm cũng biết được thêm về sơ yếu lý lịch của Tiên Tửu, một giáo sư, chuyên ngành thì chưa biết, Mạc Tầm Âm đi vào thư phòng nhỏ của Tiên Tửu, lướt qua những tấm bằng khen và cúp sáng chế, số lượng nhiều, và có lẽ cũng không đơn giản chỉ có chừng này.
Những ngày qua, Tiên Tửu cùng Mạc Tầm Âm thảo luận rất nhiều thứ, không riêng gì từ tiểu học lên đến đại học, còn phải học về chữ viết, vừa học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-quan-nhap-hoai-luan-ham/3747725/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.