“ Để cậu nhong nhong đối đáp người ngoài ” Tiên Tửu hơi tạm dừng, vẻ mặt hiện rõ sự ghét bỏ nhìn Mạc Tầm Âm trên xuống “ Tôi không an tâm cho lắm ”
Mạc Tầm Âm “ (* ° ^ ° *) ”
Búng cái * chóc lên trên trán Mạc Tầm Âm, Tiên Tửu mới chỉ chìa khóa hắn đã đưa “ Đây là phòng ở mà công ty cấp, là khu chung cư, sinh hoạt phí thì chỉ cấp vài tháng đầu, sau là phải tự kiếm công việc nuôi sống, hoặc không thì vào bộ máy công ty sắp xếp cho việc làm ”
Xem bộ dạng Mạc Tầm Âm còn nhỏ, bản thể là cây cỏ trên núi, không hiểu nhân tâm người thâm trầm, sợ cậu ngây thơ bị lừa bán mất. Tiên Tửu tính toán thử nên hay không nhận nuôi Mạc Tầm Âm một khoảng thời gian để cậu thành thục hơn rồi mới tính tiếp.
“ Được rồi, cậu theo tôi sắp xếp, giờ tôi đưa cậu xuất viện, chờ ở đây một lát, không được chạy linh tinh, hiểu? ”
Mạc Tầm Âm gật đầu “ Hiểu ạ ”
Tiên Tửu hài lòng vỗ nhẹ mái tóc Mạc Tầm Âm “ Thật ngoan ”
“ Hì hì ”
Tiên Tửu dặn dò vài ba câu mới an tâm để cậu ở đó chờ đợi, hắn rời đi phòng bệnh, cặp sách các thứ hắn để lại cho Mạc Tầm Âm giữ hộ, bước chân sải dài trên hành lang bệnh viện, ngang qua một thanh niên đang ngược hướng.
Tiên Tửu hơi dừng bước, khó chịu nhăn mũi.
Mạc Tầm Âm trong phòng chán nản lướt điện thoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thinh-quan-nhap-hoai-luan-ham/3747710/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.